Em có về nơi ấy với anh không
Thăm cánh đồng xưa anh chăn trâu, bắt cá
Tuổi thơ anh lớn lên với đồng dao, rau má
Trăng thắp đèn, mẹ cấy lúc sang canh
Em có về không, nơi ấy trong lành
Mảnh vườn nhỏ xanh màu xanh ký ức
Bà phơi thóc khoảng sân trưa nắng rực
Vườn chuối, gốc rơm in dáng mẹ sớm hôm
Em có về nơi anh đã lớn khôn
Không có phố, đèn, hoa hay công viên ghế đá
Anh vẫn thương những bờ ao, gốc rạ
Vách núi, hòn non đá tạc những dãi dầu
Về với anh thăm bãi đá, khóm bầu
Dòng sông Cái* trải mình từ huyền thoại
Đám trẻ con hồn nhiên như cỏ dại
Bám đất làng nuôi lớn những ước mơ
Về nghe em, thăm lại tích thuở xưa
Trống Đồng vọng nghìn năm hồn non nước
Anh xa quê đã bao mùa gió ngược
Quá nửa cuộc đời khắc khoải bóng quê hương
Anh đưa em về thăm lại một miền thương...
Hoàng Ngọc